Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

BẠN TIÊU TIỀN NHƯ THẾ NÀO?

(thanhson12.tk)Nếu ai đã từng thoát ly khỏi bố mẹ để sống tự lập chắc hẳn sẽ hiểu để kiếm được đồng tiền khó khăn như thế nào. Tuy nhiên khi có tiền trong tay  không phải ai cũng tiêu tiền đúng cách.



Đàn ông tiêu tiền. 
  Sáng chưa mở mắt thằng bạn nối khố của bạn đã í ới gọi đi uống cà phê, Hai thằng lang thang vào quán ruột, gọi 2 tô phở, 2 ly nâu, 1 ấm trà. Ra về thanh toán hết 120 nghìn bằng một ngày lương của bạn.
  Chiều chưa hết giờ làm việc chân bạn dã cuống lên vi nghe tiếng bùm bụp ngoài sân bóng chuyền. Lại gặp đối thủ truyền kiếp, làm tý độ, lại thua. Bên bạn mất 2 thùng bía chia cho 4 người, bạn mất 100 nghìn.
   Tối đến, 2 thùng bia 8 người không ăn thua, chiến thêm thùng nữa, 8 người hết 6 thùng bia: kinh khủng, nhưng nhìn xuống gầm bàn, hơn nửa số lon bia uống dở, kết quả của việc ép nhau + uống không được = ăn gian = bỏ cả lon bia đầy. Say rồi không văn nghệ hơi phí, cả đám rủ nhau đi Karaoke, thanh toán hết 400 nghìn, Campuchia ( Chia nhau trả ) mỗi người 50 nghìn.
 Tối hôm sau, dẫn cô bạn gái đi chơi, vào quán ăn. Bao nhiêu món trong thực đơn gọi cho bằng hết, ăn mỗi món 2 miếng rồi bỏ về. Thanh toán hết 285 nghìn. Bạn đưa 300 nghìn, bảo chủ quán không phải trả lại ( mặt vênh lên ).
 Chiều chiều bạn không quên tạt qua bà bán nước trước cổng nhà làm vài con đề lấy hên. Hết 50 nghìn.
 Cuối tháng bạn hý hửng ra cửa hàng điện thoại mua chiếc iphone 5 mơ ước mắc dù chiêc s3 mà bạn bán lại cho chủ quán với giá chưa đước 1/2 giá ban đầu. Bạn mất 6 triệu.
Chưa hết, những lúc uống rượu tây tây, rút điện thoại gọi từ bắc vào nam, chẳng có việc gì toàn nói nhảm. Cuối tháng thanh toán cả triệu tiền điện thoại là chuyện thường.

Và đến các chị em
  Một buổi sáng đầu hạ đẹp trời nọ, bạn tình cờ đi ngang shop quần áo va ngất ngây với bộ đầm mầu hồng rực rỡ. Hỏi giá, gần 500 nghìn, bạn hơi e ngại nhưng cuối cùng bạn không thể cưỡng lại được sự quyến rũ của nó thế là 4 ngày lương của bạn ra đi. Hai ngày sau, bạn đã thấy chán chiếc váy và nó bắt đầu nằm yên trong tủ rất nhiều bộ đồ tương tự của bạn.
 Buổi chiều, con bạn vàng gọi diện i ới, thì ra nó vừa kiếm được 1 bà bói hay lắm, hai đứa đi làm 1 quẻ xem tình duyên thể nào. Bà bói nói cái gì cũng đúng ( trừ những cái sai ) lại phán 1 câu xanh rờn: bà bói không phải vì tiền,cho thế nào tùy tâm của các cháu. Bà nói thế chẳng lẽ đưa 50 nghìn, vậy là 100 nghìn của bạn nữa cũng ra đi.
 Đi ra chợ, bạn thấy cái gì cũng ngon cả, mua một đống vè chất đây tủ lạnh. Hai ngày sau bạn đem một nửa thứ đó bỏ đi và tiếp tục mua thứ khác

Tôi không phải là người bủn xỉn nhưng...
 Một buổi sáng chủ nhật, bạn ra chợ gặp bà bán rau, bạn kỳ kèo từng nghìn một. Ra cổng chợ gặp ông già cụt tứ chi đi ăn xin, bạn động lòng thương lục khắp ví đẻ lây...1000 đồng cho ông già.
 Lại một buổi sáng đẹp trời, bạn ngồi khóc hu hu, cái máy tính của bạn bị dính virus mất hết tài liệu quý. Lý do: bạn tiếc tiền không mua phần mềm diệt virus bản quyền.
  Cuối tuần, bạn khăn gói về quê, thấy mẹ đang lúi húi thổi lửa nấu cơm, bạn hỏi mẹ sao không nấu bằng nồi cơm điện. Mẹ bao nó bị hư cả tháng này rồi chưa có tiền mua cái mới.

Tóm...
  Bạn làm ra tiền, bạn có quyền hưởng thụ vì đó là công sức của bạn, là kết quả của những chuổi ngày nỗ lức không ngừng của bạn. Ăn chơi là nhu cầu chính đàng của tuổi trẻ, tuy nhiên chơi thế nào là vừa, tiêu thế nào cho đúng cách, mới là điều đáng nói. Chúng ta đập phá một tối hết cả triệu bạc nhưng lại tiếc với bà bán rau vài nghìn bạc. Chúng ta đổi cái máy điện thoại lỗ cả 5-6 triệu bạc nhưng không mua nổi cho bố mẹ cái nồi cơm điện mấy trăm nghìn...Chúng ta có nên suy nghĩ lại?









0 nhận xét:

Đăng nhận xét